C4 FAMILY
<object width="300" height="61"><param name="movie" value="http://static.mp3.zing.vn/skins/mp3_main/flash/player/mp3Player_skin1.swf?xmlurl=http://mp3.zing.vn/blog?MjAxMS8xMS8yMC8wLzgvInagaMEMDhlOWI1NTRiZTk4Y2QzNGIxMjBjOTA3NDg2MjYxMGYdUngWeBXAzfEdp4WeBqlYyBNxqEgVGjhdUngqddUngIFRpw6pdUngfE1pdSBMw6p8fDI" /><param name="quality" value="high" /><param name="wmode" value="transparent" /><embed width="300" height="61" src="http://static.mp3.zing.vn/skins/mp3_main/flash/player/mp3Player_skin1.swf?xmlurl=http://mp3.zing.vn/blog?MjAxMS8xMS8yMC8wLzgvInagaMEMDhlOWI1NTRiZTk4Y2QzNGIxMjBjOTA3NDg2MjYxMGYdUngWeBXAzfEdp4WeBqlYyBNxqEgVGjhdUngqddUngIFRpw6pdUngfE1pdSBMw6p8fDI" quality="high" wmode="transparent" type="application/x-shockwave-flash"></embed></object><br />
C4 FAMILY
<object width="300" height="61"><param name="movie" value="http://static.mp3.zing.vn/skins/mp3_main/flash/player/mp3Player_skin1.swf?xmlurl=http://mp3.zing.vn/blog?MjAxMS8xMS8yMC8wLzgvInagaMEMDhlOWI1NTRiZTk4Y2QzNGIxMjBjOTA3NDg2MjYxMGYdUngWeBXAzfEdp4WeBqlYyBNxqEgVGjhdUngqddUngIFRpw6pdUngfE1pdSBMw6p8fDI" /><param name="quality" value="high" /><param name="wmode" value="transparent" /><embed width="300" height="61" src="http://static.mp3.zing.vn/skins/mp3_main/flash/player/mp3Player_skin1.swf?xmlurl=http://mp3.zing.vn/blog?MjAxMS8xMS8yMC8wLzgvInagaMEMDhlOWI1NTRiZTk4Y2QzNGIxMjBjOTA3NDg2MjYxMGYdUngWeBXAzfEdp4WeBqlYyBNxqEgVGjhdUngqddUngIFRpw6pdUngfE1pdSBMw6p8fDI" quality="high" wmode="transparent" type="application/x-shockwave-flash"></embed></object><br />
C4 FAMILY
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

C4 FAMILY

Forum 12c4
 
Trang ChínhPortalGalleryLatest imagesTìm kiếmĐăng kýĐăng Nhập

Share
 

 Em phải tin mình đã mất anh

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down 
Tác giảThông điệp
Zoro
Quản Trị Forum
Quản Trị Forum
Zoro

Tổng số bài gửi : 586
Điểm xây dựng forum : 7397
Được cảm ơn : 114
Join date : 04/02/2012
Age : 29
Đến từ : Tân Thế Giới

Em phải tin mình đã mất anh Empty
Bài gửiTiêu đề: Em phải tin mình đã mất anh   Em phải tin mình đã mất anh I_icon_minitimeSun Mar 11, 2012 6:31 pm

Em không hiểu và luôn tự hỏi lòng: em đã làm gì sai, hay tình yêu anh dành cho em là giả dối nên mới dễ dàng thốt ra lời chia tay như vậy? Có phải những lần em đã đồng ý ra ngoài với anh, đã đánh mất mình với anh khiến anh cảm thấy khinh bỉ em, để nói nên lời chia tay? Nếu đúng thế thì em thật sự đau nhói! Chẳng lẽ chỉ vì tình yêu mà em lại vô tình đánh mất đi tình yêu sao?

Trước đây, em đã đắn đo suy nghĩ thật nhiều khi quyết định chấp nhận tình cảm của anh. Khi đến với anh, em yêu bằng cả trái tim, không hối tiếc gì, miễn sao được nhìn thấy anh vui. Nhưng cách sống hết mình vì tình yêu của em lại chính là lí do khiến anh xa rời em.

Ngày hôm qua em hạnh phúc trong tình yêu của anh, hạnh phúc khi em nghĩ rằng em đã thuộc về anh. Vậy mà ngày hôm nay, em mất anh mãi mãi. Chỉ duy nhất một câu nói: “anh lên chơi với gia đình và bố mẹ, cũng khá lâu rồi anh không lên thăm". Có một chút hờn dỗi của em trong đó vì anh ít khi quan tâm tới gia đình em. Trong men say của rượu, anh và em đã cãi vã nhau rất nặng lời, cả hai đã không kìm chế được những điều bức bối trong lòng mình bấy lâu, tất cả đã thốt hết ra trong cơn phẫn nộ. Vậy đấy anh đã lạnh lùng nói "Chúng ta hãy chia tay đi. Mình không hợp nhau!". Em cứ ngỡ ngàng nhưng tự trấn an mình rằng chắc anh cũng đang chỉ thách thức với em mà thôi, vậy nên em trả lời "chia tay thì chia tay, anh là gì chứ!" .

Ngày tiếp theo, em như thấy tim mình đập mạnh khi anh nói và hỏi về những chuyện xưa cũ của em làm tim em cứ nhói đau lên từng hồi, không biết trả lời sao cho phải. Ngày sau đó, sự im lặng của anh cùng những cuộc điện thoại không có người trả lời đã khiến em như bừng tỉnh. Em nhận ra rằng mình chia tay là sự thật.

Biết nhau gần 3 năm và chính thức yêu nhau được một năm 27 ngày nhưng sao tình yêu trong em dành cho anh lại nhiều đến vậy? Yêu anh, em luôn sống trong nỗi lo sợ không xứng đáng với anh. Nhưng sự an ủi của anh đã giúp em quên đi ý nghĩ tiêu cực ấy. Khi đến với anh, em như thay đổi tất cả, từ thói quen đến tính cách. Em thấy mình lớn hơn, chín chắn hơn. Dù thời gian quen nhau không ít lần anh làm em tổn thương, nhưng sao em vẫn yêu anh tha thiết.

Nhiều lần em đã ở bên anh, em không sợ anh sẽ làm gì mà chỉ sợ anh sẽ xem thường rồi xa rời em. Nhưng rồi lý trí lại không chiến thắng con tim. Em luôn nghĩ đó sẽ là những tình cảm rất đẹp cho chúng mình, sẽ là minh chứng cho tình yêu chúng ta, nhưng em hoàn toàn sai lầm. Điều đó cũng là làm cho anh khinh bỉ và không tôn trọng em hơn,

Điều em lo sợ cũng trở thành sự thật. Có lẽ anh nghĩ em là người con gái quá dễ dãi đúng không? Anh nghĩ như vậy thì cũng không có gì là khó hiểu. Nhưng anh ơi, khi bên anh, em không nghĩ đó là đam mê thân xác, mà là tình yêu thật sự em dành cho anh, nên em đã nói dù mai này thế nào em cũng không hối tiếc.

Đúng là khi đến với anh, em không còn nguyên vẹn, nhưng em luôn nghĩ đó chỉ là sự không nguyên vẹn ở thể xác, còn tình yêu và tâm hồn em thì dành trọn cho anh.

Trước anh, em đã quen 2 người nhưng em chưa bao giờ cảm nhận được sự đau đớn thật sự ở con tim khi tình yêu tan vỡ. Em cũng chưa từng bắt mình phải van xin tình cảm của ai dù đó, nhưng em chi căm giận người đã lấy đi sự trong trắng của em. Chỉ tới lúc yêu anh, em mới bắt đầu cảm nhận được sự đau khổ, bắt đầu biết dằn vặt, mặc cảm trước một người đàn ông, tự thấy tự thổ thẹn với chính mình và em luôn mong ước mình con la con gái con nguyên vẹn, chưa vưóng vào bụi trần vào sự đau khổ của cuộc đời, để tất cả là của anh nhưng em làm sao có thể? Khi yêu anh em bắt đầu mơ về một cuộc sống gia đình thật sự, ở đó mình sẽ cùng nhau vun đắp hạnh phúc.

Những lời yêu thương anh từng nói, em nhớ mãi không bao giờ quên. Anh từng bảo: "Anh quen em là để tiến tới hôn nhân chứ không phải quen qua đường, em hãy suy nghĩ kỹ nhé!", "Ở bên em anh rất hạnh phúc” , “Anh chưa bao giờ yêu một người con gái nào nhiều như yêu em”... Giây phút ấy em đã đắn đo thật nhiều mới dám trả lời, vì em tin anh thật sự nghiêm túc. Tuy yêu nhau nhưng anh không có nhiều thời gian dành cho em, đôi khi cả tuần em chẳng được gặp anh song em vẫn cảm thấy ấm áp.

Hạnh phúc tưởng chừng đang mỉm cười với em thì bây giờ đã thực sự tắt lịm. Em cứ luôn nghĩ rằng mình đang mơ thôi, anh sẽ không như vậy đâu, anh sẽ không bỏ rơi em đâu vì em cảm nhận rằng anh rất yêu em. Nhưng em sụp đổ khi biết anh không còn quan tâm em nữa, dù cho em có van xin đau khổ đến thế nào. Trong lòng anh, thực sự em không còn tồn tại.

Nói vậy thôi nhưng sao em vẫn không thể nào tin được tình yêu của mình lại dễ dàng kết thúc chỉ qua vài dòng tin nhắn. Em không tin rằng những gì anh dành cho em chỉ là phút giây đùa vui. Bởi trong lòng em, anh luôn dịu dàng, hiền hậu và thành thực biết chừng nào. Chính vì quá tin anh mà giờ em đang gục ngã hoàn toàn. Ngồi viết những dòng tin nhắn này, hy vọng trong em cũng đang tắt dần sau những cuộc điện thoại không có dấu hiệu trả lời của anh.

Em biết, mình không đủ sức để níu kéo những gì không thuộc về mình, nhưng sao em vẫn không thôi hy vọng dù biết rằng hy vọng đó thật mong manh. Yêu anh không có nghĩa là sẽ luôn giữ anh cho riêng mình, em sẽ lấy niềm hạnh phúc của anh để sưởi ấm trái tim mình cho những ngày không còn anh. Dù còn bên nhau hay chia tay em vẫn mong anh hạnh phúc, một niềm hạnh phúc thật sự làm anh cảm thấy thoải mái và bình yên. Tạm biệt anh, tình yêu của em

Về Đầu Trang Go down
 

Em phải tin mình đã mất anh

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang

 Similar topics

-
» làm con gái phải.......
» phải làm thế nào
» Nỗi đau nén lại, đau lắm phải không em?
» Lời nói có thể không phải là tất cả…
» Thượng Đế cũng phải cười 3

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
C4 FAMILY :: ‘๑’ Diễn Đàn ‘๑’ :: Những Cung Bậc Cảm Xúc-